Upgrade: Khoa học viễn tưởng… nửa mùa

Upgrade: Khoa học viễn tưởng… nửa mùa

Upgrade (2018) là một bộ phim khoa học viễn tưởng đầy máu me, được thực hiện theo đúng phong cách phim “tiết kiệm chi phí”. Phim theo chân Grey Trace (Logan Marshall-Green), một người thợ cơ khí hết đỗi bình thường, anh bị mất vợ và liệt hoàn toàn cơ thể sau khi bị tấn công bởi những cyborg đầy quyền lực và tự cho mình là “tử thần”. Từ nội dung cốt truyện, bạn có thể nghĩ rằng nhà biên kịch/đạo diễn Leigh Whannell muốn truyền tải thông điệp về mối quan hệ giữa con người và công nghệ. Nhưng thực tế thì không hẳn vậy, vì ông không đủ kiên nhẫn để phát triển hết cái ý tưởng về việc “công nghệ hiện đại sử dụng chúng ta nhiều hơn là chúng ta sử dụng nó.”

Tuy nhiên, những khán giả thích máu sẽ rất vui khi biết rằng Whannell cung cấp nhiều thứ khác, như bạo lực ghê tởm, một nhà khoa học máy tính giống như Tiến sĩ Frankenstein, một quán bar được trang trí bằng xương xẩu như hang ổ của Leatherface trong “The Texas Chainsaw Massacre 2”, và một câu chuyện bí ẩn mà các manh mối đều được “Stem” – một phiên bản KITT từ “Knight Rider” sống bên trong đầu Grey sau tai nạn, dễ dàng tìm ra. Bạn sẽ có thời gian vui vẻ với “Upgrade” nếu bạn không quan tâm các ý tưởng nửa vời của Whannell, thì sự khát máu không ngừng của ông trong bộ phim này sẽ giúp bạn thỏa mãn.

Upgrade bắt đầu bằng việc trông có vẻ rất là khoa học viễn tưởng, nhưng rồi cuối cùng lại là một câu chuyện báo thù. Grey và cô vợ Asha bị phục kích bởi những cyborg được đề cập ở trên, khi hai vợ chồng chiếc xe tự lái của họ đưa họ đi trên đường, chiếc xe của Grey và Asha bị hack và tự hủy ở vùng ngoại ô nghèo nơi Grey lớn lên.

Kể qua về ngôi nhà mà Grey đang ở, nó cũng sang trọng và đầy phong cách như căn hầm của Batman. Trước khi gặp tai nạn, họ có đến nơi ở dưới lòng đất của nhà khoa học siêu ngạo mạn Eron (Harrison Gilbertson), nơi mà nội thất của căn nhà được xây bằng bê tông, đá granite, gỗ và kính cường lực, nhưng cũng chứa đầy những cánh cửa tự động đóng mở nhẹ nhàng, các thiết bị được kích hoạt bằng giọng nói và bàn thì điều khiển cảm ứng giống như nhà của Grey và Asha. Họ là những người siêu giàu trong “Upgrade”, nhưng Grey thì có vẻ là người ngoài cuộc vì anh làm việc bằng tay và có một bộ râu, khiến biểu cảm của anh trở nên đơn giản chỉ là một miệng há hốc và đôi mắt to như Muppet.

Phong cách bình dân của Grey khiến anh dễ dàng trở nên thân thiện với Eron – một thiên tài cô đơn đến đáng sợ, Eron có khí chất giống như “linh hồn của Colin Clive trong Frankenstein”. Vì vậy, Eron đề nghị giúp Grey sau khi những cyborg độc ác giết Asha, và biến Grey thành một người tứ chi bại liệt. Eron sẽ cấy một con chip máy tính mang tên Stem vào cơ thể Grey, từ đó giúp người thợ cơ khí tàn tật này lấy lại được quyền kiểm soát các chức năng cơ bản của cơ thể mình. Không may cho Grey, Eron không mô tả rõ tất cả một số tính năng chính của Stem, bao gồm ý thức của nó – Stem nói chuyện với Grey bằng một giọng robot thờ ơ, giống như cỗ máy HAL 9000 hay HAL 350. Và khả năng của nó để điều khiển và thậm chí tăng cường quyền kiểm soát đối với cơ thể của Grey. Stem tự do sử dụng những khả năng siêu phàm này để giúp Grey tìm ra những kẻ giết vợ của anh.

Rất dễ so sánh Grey với RoboCop – một cỗ máy giết người vô nhân tính khác đang đấu tranh để lấy được linh hồn cho mình – nhưng tính cách của Grey không bị chìm trong cơ thể của anh như hồn ma bất hạnh của Peter Weller, Grey tích cực khuyến khích Stem làm bất cứ điều gì cần thiết để trước tiên bảo vệ cơ thể chung của họ, và sau đó tiếp tục cuộc điều tra trả thù của riêng anh. Bất kỳ ý tưởng nào về bình luận về cyber-nhân văn mà Whannell và bộ phim của ông có thể có đều bị suy yếu bởi cảnh Grey ra lệnh cho Stem sử dụng cơ thể của anh để khử một nhóm côn đồ đang uống rượu trong quán rượu sau khi họ kéo Grey vào một phòng tắm đầy vỏ đạn và nước tiểu. Grey cho phép Stem tàn nhẫn cắt mặt một tên côn đồ ra khỏi máy quay. Grey cũng bảo Stem dừng lại hai lần, nhưng anh ta không phản đối quá mạnh mẽ khi nạn nhân của Stem đưa cho Grey bất kỳ câu trả lời nào anh ta muốn. Nếu bạn coi trọng cảnh này, bạn có thể kết luận rằng Whannell nghĩ rằng công nghệ cuối cùng đã chứng minh được những gì quân đội không thể: tra tấn là tốt vì nó hiệu quả! Sự nghi ngờ của bạn sẽ chỉ được chứng minh đúng hơn bởi cách Grey không bao giờ dừng lại để suy ngẫm về xu hướng giết người không hối tiếc của mình.

Nhưng một lần nữa: “Upgrade” không phải là loại phim đó, và cũng không cần phải như vậy. Sự kết hợp của Whannell giữa một câu chuyện về con người đối đầu với công nghệ với một câu chuyện bí ẩn về trả thù cũng thú vị như những cảnh đuổi bắt của nó, liên quan đến những chiếc máy tính thông minh tàn bạo, vi khuẩn nano và súng cầm tay kiểu Cronenberg (nghĩa là có những khẩu súng thực sự trong tay một số người). Marshall-Green lướt trên màn hình, thực hiện các động tác lộn nhào, đánh đấm karate và thậm chí là nghiêng người 45 độ theo phong cách Michael Jackson trong khi anh ta chẻ hàm của những kẻ xấu thành hai hoặc bắn nát não họ. Và xuyên suốt tất cả, những manh mối về vụ án giết người được ban phát một cách liều lĩnh trong khi các nhân vật phụ – như mẹ của Grey (Linda Cropper) và thám tử đáng ngờ (Betty Gabriel) được giao nhiệm vụ điều tra vụ án của vợ anh – đi và đến mà không có nhiều lý do. Chìa khóa để thưởng thức “Upgrade” là tận hưởng những đặc điểm, tình tiết và sự sến sẩm quá mức của nó. “Upgrade” có thể không phải là một bộ phim hay, nhưng nó có thể là một bộ phim rất thú vị.

Để lại bình luận

Địa chỉ email của bạn sẽ được ẩn