Killers of the Flower Moon

Killers of the Flower Moon

Killers of the Flower Moon review:

Bộ phim kể về câu chuyện của Ernest, một chàng lính trở về từ chiến tranh và kết hôn với một cô gái da đỏ là Mollie, thuộc vùng đất Osage giàu có. Ernest là cháu của Hale, một ông già da trắng nhưng là “vua”của vùng đất người da đỏ Osage, ông đến nơi đây để chiếm đoạt tài sản của người Osage, và dần dần đưa từng người da đỏ đi gặp các cụ. Khi Mollie mất đi quá nhiều người thân trong những vụ ám sát bí ẩn, Ernest phải đối mặt với sự thật khủng khiếp về người chú và lòng trung thành của chính mình. Trong khi đó, FBI lần đầu tiên được thành lập để điều tra những vụ án mạng này, dưới sự giám sát của chính phủ.

Điều đầu tiên phải nói nếu bạn có ý định đi xem, bộ phim này (cũng giống như hầu hết phim của cụ Martin) không có nhiều tình tiết gay cấn và lôi cuốn người xem theo cấu trúc kịch bản “đặt vấn đề xuyên suốt và đi giải quyết vấn đề đó”, mà nó chỉ là một chuỗi những câu chuyện tạo nên cuộc hành trình của các nhân vật, đó là một khoảng thời gian trong cuộc sống mà mọi người đi giải quyết những vấn đề của chính họ, thông qua những câu chuyện của một cuộc sống thường nhật. Mình yêu thích những bộ phim nói về cuộc sống thật tại một địa điểm nào đó trên thế giới này, giống như bạn có thể nhận ra được những điểm mới lại giữa cuộc sống của bạn và cuộc sống của những người da đỏ trong bộ phim. Bạn biết được họ là những người có thật trong lịch sử nhưng bạn chẳng hiểu gì về họ, thì những câu chuyện kiểu này mang rất nhiều kiến thức và kinh nghiệm từ những sự kiện như lịch sử, địa lý, văn hóa và xã hội… (Đối với cụ Martin: “điện ảnh là truyền tải cuộc sống thật qua những khung hình”. Lý do vì sao phim của cụ truyền tải những mặt tối, nhưng điều đó vẫn luôn hiện hữu trong thế gian này.)

Thứ 2, một tác phẩm điện ảnh xuất sắc thường là một tác phẩm kể về những nhân vật đầy sự tồi tệ, nhưng vẫn khiến khán giả cảm thông và thương xót. Để tạo ra được một nhân vật xấu tính nhưng vẫn khiến khán giả yêu thương nhân vật ấy, khó hơn rất nhiều trong việc tạo ra một nhân vật “goodboy” hoàn hảo, đó là một thách thức lớn cho đạo diễn, nhưng cũng là một cách để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật độc đáo và sâu sắc. Một người quá tốt, nhân cách tuyệt vời như các “siêu anh hùng”, họ được khán giả yêu mến là đương nhiên rồi. Nhưng còn Ernest trong Killers of the Flower Moon, một con người không hoàn hảo, một con người tồi tệ và ngu dốt nhưng đầy nhân tính.

Thứ 3, Một bộ phim hấp dẫn không bắt buộc phải có nội dung hấp dẫn, mà do cách kể chuyện độc đáo và lôi cuốn. Bằng cách sử dụng góc nhìn của ba nhân vật chính, bạn cảm nhận được nỗi đau lớn dần qua từng giai đoạn. Từng con người ra đi một cách hô biến như những màn ảo thuật. Sự đau đớn của người ở lại được phác họa một cách điên rồ, dần dần cho đến cuối bộ phim. Cụ Martin luôn biết cách làm một bộ phim hài hoà được cả yếu tố nghệ thuật lẫn yếu tố thị trường. Bộ phim có nhiều lời thoại hài hước (một kiểu hài đời sống chứ không phải hài theo kiểu cố nặn ra để bảo với khán giả rằng chỗ này hài nè các bạn cười đi) và không kém phần thâm ý, nhưng cái đặc sắc lại là dựa vào những hình ảnh, âm thanh và cảm xúc để truyền tải nội dung. Hãy yên tâm là mỗi khi bạn lơ đãng, sẽ có một tiếng súng kéo bạn trở lại bộ phim.

Để lại bình luận

Địa chỉ email của bạn sẽ được ẩn